Theo Phật giáo, để có thể trở thành vợ chồng kiếp này của nhau, cả hai đều phải cần duyên tiền định, nghĩa là có một mối quan hệ nhân duyên từ đời trước trong sự tái sinh luân hồi của đời người. Vợ chồng gặp được nhau là duyên nợ. Duyên nợ vợ chồng kiếp này có được nhờ mối quan hệ nhân quả từ các đời trước mang đến cho đời này.

Nhân duyên có công đức lớn 

Đa phần con trẻ đều là hy vọng hạnh phúc của đấng sinh thành. Không thể tránh được lo lắng, đùm bọc, yêu thương. Con vui thì cha mẹ vui. Con đau, cha mẹ cũng đau. Tinh thần cho đến vật chất, cố gắng lo toan cho con đầy đủ. Cái tình cha mẹ đối với con cái không thể nói hết. Thiên chức cha mẹ vốn không giống vậy. Chẳng phải chỉ có con người, con vật cũng yêu con không kém. Khi cần cũng dám liều thân.

Con cái đến với bố mẹ chính là cái duyên

Vậy nên, đừng bao giờ hỏi tại sao cha mẹ hiền lành nhưng sinh con nghịch ngợm hay phá phách; bố mẹ giàu sang sinh con ra phá gia chi tử… mọi thứ là do nhân quả báo ứng. Kiếp trước giàu có được là nhờ làm việc bất chính thì kiếp này tiền của bại sản, của thiên sẽ trả địa. Con cái giống như người dùng duyên nghiệp để mà trả nghiệp cho bố mẹ mà thôi. Sự đời không phải khi nào cũng thuận, trong thuận có nghịch, chuyển đổi luân hồi. Mọi thứ thế nào rồi cũng có ít nhiều cái nghịch lí xoay vòng. Chỉ là thiếu duyên thì ẩn, đủ duyên thì hiện. Mọi thứ đều có nhân duyên, đều do nghiệp lực thiện ác bản thân mỗi người gây tạo trong đời mà thôi.

Bốn nghiệp duyên đưa con cái đến với cha me

Một là để báo ơn

Kiếp trước, cha mẹ có ân với con, kiếp này con đầu thai để trả nợ cho cha mẹ. Ân nghĩa càng lớn thì con ở với cha mẹ càng lâu khi trả hết ân, lúc đó con cái sẽ ra đi.

Loading...

Loại thứ hai là báo oán

Trong chính quá khứ , quý vị hận thù với họ. Gặp gỡ lần này thì họ đến làm con cái quý vị, cũng như mai sau lớn lên sẽ thành đứa con khiến cho gia đình suy bại và nhà tan, người chết, nó đến để báo thay quý vị..! Vì thế, chớ nên kết oán cùng kẻ khác. Kẻ oán trách bên ngoài có thể phòng được, chứ họ đến đầu thai trong nhà quý vị, phải làm sao đây? Khi  hại người đó hay hại chết kẻ đó, thần thức kẻ ấy sẽ đến làm con cháu trong nhà quý vị. Đó gọi là “con cháu ngỗ nghịch” khiến cho nhà tan, người chết..!

Thứ ba là đòi nợ

Kiếp trước, cha mẹ thiếu nợ của họ, kiếp này họ đến làm con để đòi nợ. Nếu thiếu nợ ít, nuôi hai, ba năm, con sẽ mất. Nếu như nợ nần nhiều, đại khái  như là nuôi đến khi khôn lớn lại chết mất. Nợ đã đòi xong, con liền rời khỏi họ.

Loại nghiệp duyên thứ tư – trả nợ

Con cái thiếu nợ cha mẹ quá khứ hiện tại hoặc là gặp gỡ, nó phải trả nợ cũng như nỗ lực làm lụng để nuôi nấng đấng sinh thành.  Nếu con cái thiếu nợ cha mẹ nhiều, nó cung phụng cha mẹ vật chất rất trọng hậu. Nếu thiếu nợ rất ít, nó sẽ làm cho cuộc sống của cha mẹ tệ bạc, miễn sao để quý vị không chết đói. Hạng người này tuy có thể phụng dưỡng cha mẹ, nhưng thiếu lòng cung kính, chẳng có tâm hiếu thuận. Báo ân sẽ có tâm hiếu thuận, chứ trả nợsẽ chẳng có như vậy. Thậm chí bản thân chúng nó còn ghét bỏ, chán ngán cha mẹ, nhưng vẫn cho quý vị tiền để sống, nhiều hay ít là do xưa kia quý vị thiếu chúng nó nhiều hay ít.

Nhân quả nghiệp báo giữa cha mẹ và con cái

Trên đời này, mọi trái nghịch cũng đều có nhân duyên, bởi sự đời không phải khi nào cũng thuận. Là do sự đối đãi ở thế giới này. Thế nào cũng có ít nhiều những cái nghịch lòng xảy ra khi đã thấy cái thuận lòng. Chỉ là thiếu duyên thì ẩn, đủ duyên thì hiện. Không phải mẹ nào cũng đều hy sinh tất cả cho con. Không phải người cha nào cũng biết lo toan đầy đủ. Có bà mẹ bỏ con cho kiến dập vùi. Có cha đánh con đến nỗi thương vong. Con trẻ, không phải ai cũng hiếu thuận, vẫn thấy có nhiều người thờ ơ với những lo toan gánh nặng của đấng sinh thành. Đứa thì thuận thảo, kẻ chưa mở miệng đã thấy nhăn nhó… Mọi thứ đều có nhân duyên. Đều do nghiệp lực thiện ác mình gây tạo trong đời.

Những mối liên hệ giữa cha mẹ và con cái không phải do ngẫu nhiên tình cờ. Những sợi dây duyên nghiệp thường đã có sau những kiếp trước giữa người con với người cha và cả người mẹ hoặc chỉ người cha hay người mẹ. Dù là duyên nghiệp như nào trong kiếp trước, thì trong đời này cha mẹ hãy là những tấm gương sáng cho con cái về tu dưỡng đạo đức và cần có trách nhiệm giáo huấn con cái về phương diện này. Tu nhân tích đức, có vậy mới mong sớm trả hết mối nghiệp duyên này.

Loading...