Năm thứ tư, đã gần ngày tốt nghiệp, Nam chợt gặp thầy Quốc Phong ở siêu thị. Hồi đó thầy Quốc Phong đã thôi dạy và làm quản lý cho một công ty của nhà trường. Nam tới gần thầy và xách đồ giúp thầy. Họ cùng nhau rời siêu thị, nhà thầy Quốc Phong ở tầng dưới toà  lầu.
Thầy Quốc Phong nói:
–    Vào nhà tôi đi, cùng ăn cơm cho vui!
Nam do dự mấy giây, mặt đỏ nhừ, khẽ  gật:
–    Dạ vâng!
Thế là Nam vừa nhặt rau, dọn dẹp vừa trò chuyện cùng thầy Quốc Phong. Nam nói về gia đình, về mẹ,
về chuyện trứng chim ưng và về tương lai sau khi ra  trường.
Thầy Quốc Phong nói:
–    Bất kể là gà con hay ưng non, anh có biết trứng nở ra sao không? Nam lắc đầu.
–    Một quả trứng biến thành một sinh mệnh, đó là một kỳ tích! – Thầy Quốc Phong cầm quả trứng lên, nói: – Anh có thể tưởng tượng đây là quả trứng ưng – ta đập nó ra, đâu thấy lông, đâu thấy mắt, đâu thấy cánh? Thần kỳ là, trong đám hỗn độn đó vẫn ẩn chứa bí mật của sự sống. Đặt nó vào môi trường ấm,
qua một thời gian, nó mới biến thành chim ưng  non.
Thầy Quốc Phong quay đầu nhìn anh sinh viên, nói đầy thâm  thuý:
–    Con người cũng vậy. Tiềm năng của con người phải trải qua bồi  dưỡng mới trở thành tài hoa và ưu  điểm để người khác đánh giá cao. Bốn năm đại học, anh như chim ưng trong trứng, nay chuẩn bị phá vỏ mà ra. Phía trước là một thế giới hoàn toàn mới đang chờ đón anh!
Nam nói:
–    Đúng vậy, em là con ưng non quê mùa ấp ủ bốn năm trong đại học, giờ là lúc đối mặt với một thế giới mới  đây!

Đây là bài học thứ sáu trong Bảy bài học khi lập nghiệp

Theo tam quốc @ diễn nghĩa

Loading...